nếu ánh trăng có thể quay lại

Chính xác. Hoàn toàn tương tự như vậy các tinh thể lỏng có thể xoay mọi hướng phân cực để nhờ vậy ánh sáng có thể truyền qua. Khi có một điện trường đặt vào màn tinh thể, các phần tử này sắp xếp lại định hướng và do đó anh sáng không thể truyền qua nữa. NASA dự định sẽ đưa tàu vũ trụ Lunar Flashlight và vệ tinh CubeSat lên Mặt trăng để tìm kiếm và khai thác nước giúp các phi hành gia có nước uống cũng như dùng làm nhiên liệu tên lửa.. Tin, bài liên quan: Sắp có thang máy giữa… Trái đất và mặt trăng? Mặt Trời, hay Thái Dương (chữ Hán: 太陽) hoặc Nhật (chữ Hán: 日), chính là ngôi sao ở trung tâm Hệ Mặt Trời, chiếm khoảng 99,8% khối lượng của Hệ Mặt Trời. Trái Đất và các thiên thể khác như các hành tinh, tiểu hành tinh, thiên thạch, sao chổi, và bụi quay quanh Mặt Trời. Khoảng cách trung bình giữa Mặt Trời Làm thế nào để phản xạ xe đạp hoạt động? Là lá một phản xạ ánh sáng không? Ví dụ về phản xạ ánh sáng? Làm thế nào bạn có thể nhìn thấy một chùm ánh sáng rõ ràng khi ánh sáng mặt trời chiếu qua cửa sổ? Tại sao sao chổi phản xạ ánh sáng yếu? Mặt trăng này có thể đi kèm với sự cô đơn, một cảm giác bị hiểu lầm. Nếu chúng ta có thể chống lại việc lấy mọi thứ quá cá nhân, nó sẽ đi một chặng đường dài để không để những cảm xúc này thống trị ngày và tạo ra những ngọn núi từ những nốt ruồi! Nếu gương quay M đứng yên hay có vận tốc quay nhỏ, ánh sáng đi về theo quỹ đạo SIJS 1 JIs.Ta có ảnh cuối cùng s.Nếu gương M quay với vận tốc lớn thì trong thời gian ánh sáng đi về trên quãng đường JS 1, gương M đã quay được một góc α. Do đó trong lần Nếu Ánh Trăng Có Thể Quay Lại FULL Chương 26 Loáng cái đã tới lúc thông báo điểm thi giữa học kì I, các giáo viên chủ nhiệm của khối lớp 10 phát cho mỗi học sinh một tờ khảo sát nguyện vọng phân ban để mọi người điền trước. Nhằm nhắc nhở học sinh nên sớm lên kế hoạch học tập cho ban ngành mình chọn trong tương lai. Tiểu luận Cảm hứng đời tư - thế sự trong văn học Việt Nam sau 1975 khi viết về gia đình. 11 trang | Lượt xem: 1849 | Lượt tải: 4. Luận văn Khảo sát một số câu tục ngữ có nhiều cách hiểu. 159 trang | Lượt xem: 2247 | Lượt tải: 4 migcumsvedi1982. Mùa mưa Giang Nam cứ kéo dài dai dẳng, hơn thế nữa sách giáo khoa của học sinh lúc nào cũng bị ẩm ướt khiến cho bọn họ luôn cảm thấy rấm rứt khó qua người ta thấy rấm rứt vì những lý do khác nhau, còn trong lòng Vọng Thư cảm thấy khó chịu là bởi nếu trời mưa thì không thể tập thể dục buổi sáng, mà không tập thể dục buổi sáng thì hội học sinh đâu có lý do để đi kiểm tra chuyên cần. Mà không đi kiểm tra chuyên cần thì —— cô càng không thể gặp được Lăng đã từng rất thích trời mưa. Từng giọt mưa rơi trên phiến lá, mái nhà và cửa sổ phát ra những âm thanh rời rạc, không gây ồn ào, có thể khiến lòng người tĩnh còn cực kỳ thích lời hát “Ngay cả khi cơn mưa làm đảo lộn cả thành phố” trong bài 《Bản tình ca nhỏ 》. Khoảnh khắc nghe lời bài hát này khiến người ta như thấy những đám mây dần tan ra sau cơn mưa, những bãi nước tù đọng phản chiếu ngược lại hình ảnh cả thành phố, rực rỡ sắc màu nhưng lại vô cùng lãng nhiên lời bài hát luôn có sức hấp dẫn vĩnh điều sau khi cô gặp được Lăng Việt, cô lại bắt đầu thích những ngày kia cô từng có một giấc mơ. Cô mơ thấy mình biến thành con mèo trắng đang ưỡn bụng lười biếng nằm ngủ dưới mái hiên, kế bên là một con chó đang ngây ngô thè lưỡi. Mỗi khi có người đi ngang qua sân thì nó đều cảnh giác dỏng tai lên quan sát xung là một giấc mơ thanh bình và yên ả hiếm hoi của cô. Không biết tại sao nhưng cô có cảm giác trong tiềm thức của cô, chú chó kia là đang ám chỉ Lăng áp, bầu bạn, kiên nhẫn và mạnh mẽ, khiến cho người ta cảm thấy an toàn.==Lưu Bác Văn không được đi chơi đá banh ban đêm với bọn Lăng Việt cả một tuần liền. Cậu ta cảm thấy cả người khó chịu, vai lưng cứ đau nhức do ngồi suốt ta gác chân lên ghế của Quý Ngâm Thu ngồi đằng trước, sải người gục đầu lên hộp bút trên bàn, cả người cứ như miếng sandwich bị cuộc sống cán dẹp lép vậy “Trời ơi, chừng nào mới hết mưa đây.”Không có ai để ý đến cậu ta, mọi người ai cũng đi ra ngoài hết, còn Quý Ngâm Thu đang bàn về bữa tối với Vọng Thư “Vọng Thư, nay trời mưa, cậu đến câu lạc bộ phát sóng xong rồi mới đi cửa hàng tiện lợi thì sẽ rất phiền phức, để tớ mang qua giúp cho cậu.”Vọng Thư đồng ý “Vậy mai tớ bao cậu trà sữa.”Đọc Full Tại không muốn làm phiền đến cậu ấy, dù sao cô phải phát thanh hai lần một tuần liên tục trong một năm rưỡi. Cho nên trước đó cô cũng đã từ chối khéo sự giúp đỡ của Quý Ngâm Thu. Hoặc cô sẽ chuẩn bị trước bánh mì với hộp sữa hoặc sau khi phát thanh xong cô sẽ đi mua ít đồ ăn.“Được thôi, trà sữa bơ thêm kem cheese! YYDS *!”* YYDS giống như GOAT trong tiếng Anh. Đó là chữ viết tắt của tiếng Trung 永远 的 神 yǒnɡyuǎn de shén có nghĩa đen là “mãi mãi là Thần”. Chỗ này có thể hiểu là “Cậu là nhất!”Chưa nói xong Lưu Bác Văn đã đá ghế cô một Ngâm Thu quay lại trừng mắt nhìn cậu Bác Văn lập tức hoảng sợ “Xin lỗi chị Quý, em chán quá, chị xuống nói chuyện với em chút đi.”Cậu ta chỉ nhỏ hơn Quý Ngâm Thu có 2 ngày nhưng từ bé mỗi lần cãi nhau, cậu ta lại gọi chị xưng em với Ngâm Thu “…”Sao bây giờ cái con người này lại không biết xấu hổ như vậy Thư ngồi bên cạnh cười cười nhìn hai người bọn họ. Chờ tới khi Quý Ngâm Thu đấu võ mồm với cậu ta xong, giận dữ thở phì phò quay lại, cô mới nhẹ giọng bình luận “Thanh mai trúc mã, cặp đôi hay cãi vã nhưng yêu thương nhau nha.”Quý Ngâm Thu kinh hãi “Còn lâu!”“Có thể tùy tiện gõ CP, nhưng không thể bậy bạ như vậy!”“Cậu ta chỉ là tên em trai thối thôi!”…“Hoan nghênh mọi người đến nghe chương trình buổi tối của câu lạc bộ phát thanh, hôm nay là thứ năm, ngày 18 tháng 5 năm 2015…”Sau khi phát thanh xong tin tức ngày hôm đó, Vọng Thư thơ thẩn trong tiếng là ngày 18 tháng 5 rồi, ngày 18 tháng 6 là sinh nhật Lăng đầu tiên cô thêm bạn với Lăng Việt trên QQ, cô đã cẩn thận ghi lại ngày tháng vào note điện khoảng thời gian dài như vậy, cô đã nắm rõ ý nghĩa ngày tháng này trong lòng bàn tay. Biết hôm đó là thứ năm, đúng lúc lại là ngày cô phát thanh chương trình; thậm chí còn biết ngày 18 tháng 6 năm 2015 phải tránh tiệc tùng, tránh giao dịch, tránh xây nhà; hợp cúng bái, hợp du lịch và hợp…cưới mặt nhỏ của cô đỏ lên, trầm giọng ho khan một tiếng, cần bản thảo lên rồi bật micro đài phát thanh, vặn nhỏ nhạc từ từ đến khi tắt hẳn rồi mới bắt đầu phát thanh đoạn tin tức tiếp theo.——Nên tặng quà sinh nhật gì cho Lăng Việt bây giờ?Có điều còn chưa tới sinh nhật Lăng Việt đã phải “tiếp đón” ngày 520 với 521 rồi. Chương trình phát thanh mỗi ngày chỉ dành ra 15 phút để phát những bài hát do các học sinh đặt trước, chưa kể còn phải loại bỏ mấy lời chúc giữa các bài hát, tức chỉ có thể phát nhiều nhất ba bài hát thôi. Cho nên sáu giờ sáng cùng ngày sẽ mở form đăng ký, ai tới trước được vậy nên ngày 520 hằng năm đều là ngày dành cho mấy bạn trẻ muốn lén lút bày tỏ tình cảm của mình huấn luyện tốc độ tay và cũng là ngày mà mấy bạn “cẩu độc thân” thà rằng đi học mà không mang theo lỗ tai trước Vọng Thư đang ngồi trong lớp rảnh rỗi lướt bảng tin QQ thì thấy một cặp đôi yêu nhau đăng đoạn đối thoại của mình lên để “khoe ân ái”. Đoạn đối thoại nó như thế nàyBạn nữ Dạo này anh có chơi game không?Bạn nam hơi sợ nhưng nghĩ lại thì lại thấy tủi thân Không có mà, từ lúc em nói không được chơi nữa thì anh đâu có nữ Vậy bây giờ em cho phép anh nam…Anh có làm gì sai hả em?Bạn nữ Anh không muốn đặt bài hát nào cho em vào ngày 520 sao?Bạn nam Đúng rồi, anh không biết liệu anh có giành được trước hay nữ Cho nên anh phải luyện tốc độ tay một chút nam thở phào nhẹ nhõm À à, thì ra là vậy, làm anh hết nữ nghi ngờ Mắc gì mà hết hồn, chột dạ à?Cuối cùng mới hé lộ sự thật rằng —— Bạn nam đã lén lút chuẩn bị quà lễ tình nhân cho bạn gái rồi nhưng tưởng là cô gái đã phát hiện bình luận đều là các “cẩu độc thân” bị nhét đường cho ngọt đến chết, gào thét 99 tiếng trong một ngày.…Tài khoản QQ chính thức của câu lạc bộ phát thanh trường vừa đưa ra link form đăng ký bài hát ngày 520 thì một giây sau refresh lại trang đã có hàng chục bài hát được cập nữ sinh phát thanh vào thứ tư đang sàng lọc ba bài hát nhanh nhất. Đột nhiên có một icon “Cười như điên” được gửi vào trong group chat của ba người, Vọng Thư vốn không phải người tò mò cũng phải gửi một icon chấm sau, ảnh chụp màn hình được gửi tới, trên đó ghiList đăng ký bài hát hôm nay1. Ninh Chu – lớp 10A1 – Bài kinh kịch kinh điển《Núi Định Quân》phát cho toàn thể giáo viên và học sinh với lời nhắn Ái chà chà chà chà chà thịch thịch há!2. Tiết Trình – lớp 10A2 – Bài《Sunshine After The Rain》dành tặng cho tất cả các cặp đôi không đăng ký kịp bài hát với lời nhắn Các bạn không đăng ký kịp cũng không sao, năm sau lại đăng ký tiếp! Mưa gió rồi sẽ dứt, ánh mặt trời rồi lại Lưu Bác Văn – lớp 10A2 – Bài《Hãy nghe lời mẹ》gửi đến tất cả bạn học trong trường với lời nhắn Nghe lời mẹ dạy, không cần yêu đương!Các cặp đôi của trường không một cặp nào “sống sót”.Ba người vác cặp mắt gấu trúc nhìn chằm chằm vào màn hình rồi cười gian —— Sao đùa được với tốc độ tay của dân FA 17 năm cơ chứ!==Ngày 18 tháng 6, Vọng Thư ngồi trước bàn phát thanh, lâu lâu lại nhìn ra ngoài cửa sổ hướng về phía sân bóng rổ. Dường như cô có thể nhìn thấy bóng dáng Lăng Việt đang hoạt động trong đó xuyên qua từng tầng bóng cây và hàng rào sắt mỏng mưa Giang Nam kéo dài hai tuần liền, sau cơn mưa trời lại sáng. Hôm nay trời cực kì đẹp, chắc chắn bây giờ Lăng Việt đang chơi bóng rổ bên đó không nhịn được lại nhớ tới những lúc đi kiểm tra chuyên cần thể dục buổi vừa ra khỏi lớp đã thấy Lăng Việt đứng chờ ở cửa sau y như cũ, ra vẻ tự nhiên chào hỏi báo QQ sẽ tự động gửi thông báo nhắc nhở sinh nhật cho bạn tốt. Có rất nhiều người đã gửi tặng những món quà nhỏ cho Lăng Việt trên bảng tin QQ từ hôm qua đến sáng hôm Thư vẫn chưa tặng quà, cô đang giả vờ như không nhìn Full Tại người đang thản nhiên tán dóc, đi được nửa đường tự nhiên Từ Diệc Minh móc cái điện thoại chưa từng được lấy ra từ lúc đi kiểm tra chuyên cần tới giờ, bấm bấm mấy cái, như là phát hiện ra đại lục mới “Ê, Lăng Việt, hôm nay là sinh…”“Khoan đã!” Vọng Thư đột nhiên kêu lên “Ở đây có giám sát, sao cậu dám chơi điện thoại ở đây?”“Mau cất vô, coi chừng bị phát hiện.”Từ Diệc Minh “…”Kế hoạch thất bại rồi, làm sao đến lúc ba người về chỗ ngồi của mình rồi Từ Diệc Minh vẫn chưa tìm được cơ hội nói cho xong câu Việt uống ừng ực hết nửa chai nước, trong lòng tủi thân Chỉ muốn nghe câu chúc mừng sinh nhật thôi mà, sao khó quá đi. Đây là lần đầu tiên cô bằng mặt mà không bằng lòng, biết rõ Hà Nguyệt sẽ không cho phép cô làm nhưng vẫn khăng khăng làmCô giống như là cố đem tay của mình vươn ra khỏi căn phòng tối, cảm nhận được cơn gió đầu Thư giống như không có chuyện gì, bình tĩnh quay người lại “Bài văn làm sao vậy mẹ?”“Phụ huynh trong diễn đàn đều nói con viết bài văn kia là cho đài phát thanh?”“À? Bọn họ nói sao vậy?” Cô làm như thể mình mới biết vậy, tò mò nhìn của phụ huynh khác đối với mình.“Chuyện này không có liên quan đến bọn họ nên không xảy ra chuyện gì quá lớn!” Hà Nguyệt đã nói hai lần nhưng lần nào cũng bị Vọng Thư lảng tránh, có chút tức giận “Vọng Thư, chuyện này nên để thầy cô hiệu trưởng giải quyết, con xen vào làm gì? Con nhìn xem, chuyện đã lâu như vậy thì con nhảy ra làm gì?”Giọng bà ấy rất lớn, nói hết câu này đến cái khác, không có ý định dừng lại, rất có cảm giác hùng hổ bắt nạt người khác.“Con đúng là ngu ngốc, tự nhiên đứng ra làm chim đầu đàn, không biết sau lưng con có bao nhiêu người chê cười con đâu!”“May lỡ con bị giáo viên ghim’ thì làm sao bây giờ?”“Mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi, hiện tại con nên lấy việc học là việc quan trọng nhất, ít chú ý đến mấy chuyện lung tung, lộn xộn đó!”“Còn như vậy thì mẹ sẽ tịch thu điện thoại của con, không cho mang đến trường nữa.”Vọng Thư cau mày, qua một lát mới bình tĩnh nói “Con không quan tâm chuyện đó, nhà trường chỉ bảo con viết một bài văn thôi, không có liên quan đến đài phát thanh.”“Thật không?”“Vâng ạ. Hơn nữa, nếu hiệu trưởng muốn dẹp đài phát thanh thì cũng không duyệt bài văn của con đâu.”“Hơn nữa giáo viên ngữ văn còn muốn con gia nhập câu lạc bộ phát thanh.” Cô quan sát vẻ mặt của Hà Nguyệt, thấy bà ấy cau mày, có dấu hiệu tức giận thì nhẹ nhàng nói thêm “Nếu tham gia thì cũng có thể viết vào học bạ, có lợi cho chiêu sinh đại học.”Hà Nguyệt nghi ngờ nhìn cô, trong lúc nói chuyện Vọng Thư đều cầm lấy cặp của mình, cả người thả lỏng, không có biểu hiện căng thẳng hay chột dạ cô nâng mắt lên nhìn thẳng người khác, đôi mắt cô híp lại, hoàn toàn che dấu đi sự bướng bỉnh, lộ ra con ngươi trong sáng, nhìn rất đơn thuần, vô tội.“Tốt nhất là không nên tham gia mấy câu lạc bộ này, nhưng nếu mà cô Viên cứ muốn con vào thì con nên vào.”“Vâng ạ.”Vọng Thư trở mình trên giường, chờ ở ngoài không còn ai nữa thì lặng lẽ bật đèn, mở cuốn sách《 Hôm nay bạn thật đẹp 》, im lặng ngắm nhìn chú khủng long dễ hôm sau thức dậy, Hà Nguyệt không có ở nhà, có lẽ là đi ra ngoài mua đồ ăn. Trên ghế móc một chiếc áo khoác nam, đầy mùi thuốc lá, từ xa cũng có thể ngửi Thư và Vọng Dự từ trong phòng đi ra “Dậy rồi à?”“Vâng ạ.”“Gần đây học thế nào?”“Khá tốt ạ.” Vẫn là những câu hỏi cũ, Vọng Thư cũng đoán được câu tiếp theo là khi cuộc nói chuyện cũng có thể thể hiện rất nhiều thứ. Hà Nguyệt mới khi nói đến việc học đều có thể nói rất nhiều thứ, bài thi toán lý hóa, từ vựng tiếng anh, mà Vọng Dự chỉ có thể hỏi mấy câu chung chung vậy thôi.“Phải chú ý sức khỏe của mình, đừng quá mệt mỏi, sức khỏe là quan trọng nhất.”“Vâng ạ.”Vọng Dự cầm lấy chiếc áo khoác “Ba có việc phải đi ra ngoài một lát, nên không ở nhà ăn, lát con nói với mẹ con.”Vọng Thư im lặng, nhìn ông thay giày rồi rời lát sau, Hà Nguyệt mua đồ ăn trở về “Ba con đâu?”“Vừa mới ra ngoài rồi ạ.”“Hừ, mỗi ngày đều chạy ra ngoài, ông ta không xem nơi này là nhà à?” Bà ấy nổi giận đùng đùng vào bếp, bắt đầu rửa tay nấu Thư đứng trong phòng khách một hồi, cảm giác cô như một cành cây nhỏ còn cơn buồn ngủ là một vũng bùn, đang cố hết sức kéo cô xuống.—-Ngủ qua một giấc, Vọng Thư đã làm xong mấy câu hỏi bài tập, lấy cô phải đi mua sách, cô liền đến tiệm cà phê sách mà mình tiệm là một đôi vợ chồng trẻ, hai người mua một căn nhà mặt tiền, tự mình trang trí nội. Cánh cửa trang trí bằng hoa quấn quanh, bên trong còn có mùi gỗ thơm phải cánh cửa là bàn làm việc, buổi chiều đôi vợ chồng sẽ trang trí những món đồ nhỏ xinh bằng gỗ, nhìn sang hướng khác sẽ là những kệ sách đan xen cùng với chỗ ngồi. Bên trong là một khu vực nhỏ, trải những tấm thảm lông và sô pha mềm mại, thư giãn rất đã dành ra nửa buổi chiều để tìm sách, sau đó mới về nhà thu dọn đồ đạc quay lại trường cô chuẩn bị rời đi mới nhớ ra là bánh kem mà Quý Ngâm Thu cho cô mới ăn một hộp, cô suy nghĩ rồi yên lặng ăn hết bánh kem vừa mới lấy ra từ tủ lạnh, hơi lạnh từ thực quản lan đến dạ dày, rồi từ từ lan ra cả người. Vọng Thư uống vài ngụm nước ấm nhưng không thể làm tan hơi lạnh trong sáng hôm sau, Quý Ngâm Thu vẫn còn đang mơ màng buồn ngủ thì đến hỏi cả nhà có ăn bánh kem thế nào.“Bọn họ đều cảm rất ngon.” Vọng Thư nghe thấy chính mình cảm thấy rất rõ thấy rất ghét chính mình, một câu nói dối lại nói thêm một câu nữa, chỉ có thể để vết thương thối rửa dưới mặt hồ bình lặng.“Vậy là được rồi, mẹ mình bắt mình nhất định phải hỏi đấy!”“Nhưng mà mình nghĩ, nếu nó không ngon thì cậu khó nói ra lắm đó!”“Cho nên mẹ mình chắc là lừa dối người khác thôi.”“Mẹ cậu chắc muốn khẳng định tay nghề thôi.”“Người lớn nhưng tính cách giống đứa trẻ.”“Đúng rồi, mình kể cho cậu nghe.” Quý Ngâm Thu đột nhiên nhớ ra gì đó, vội vàng nhìn Vọng Thư mà kể chuyện mới xảy ra cuối tuần.“Làm sao vậy?” Vọng Thư ngẩng đầu rất nghiêm túc khi người khác kể chuyện, sẽ im lặng mà nghe, không chen lời nên làm người khác nảy ra sự tin tưởng.“Hôm thứ bảy mình xem tiểu thuyết bị ba mẹ mình phát hiện!”“Mẹ mình bảo mình tìm gì đó trên điện thoại nhưng mà mình đang đọc tiểu thuyết.”“Khi mở khoá màn hình, giao diện là cảnh nam nữ chính đang hôn đấy! Viết như thật, sống động khiến người khác nuốt nước miếng.”“Mẹ cậu mắng cậu?”“Nếu mắng thì tốt rồi.”“Mấu chốt là ba mẹ mình cùng nhau nghiên cứu cẩn thận, còn dùng bộ dáng của giáo viên để phân thích tại sao mình thích đọc thể loại đó.”“Cứu mạng!” Quý Ngâm Thu vỗ trán, làm ra vẻ không thể chịu đựng được “Đó chỉ là một cuốn cưới trước yêu sau đơn giản ngọt ngào thôi!”“Tại sao cậu lại thích đọc thể loại đó vậy?”“Đương nhiên là do mình là nhà phê bình truyện sắc nha! Có thể quang minh chính đại chiếm tiện nghi đó!”“Thật không dám tưởng tượng vẻ mặt của họ khi thấy doi* đâu.”*Doi đầu tiên được lan truyền từ fandom, và sau đó lan sang Weibo, trở thành một từ vựng phổ biến cho người hâm mộ CP. Ở đây có thể hiểu là ảnh nóng đó, cre Thư nghe theo lời cậu ấy nói thử tưởng tượng một chút, thật sự quá đáng bình tĩnh nói “Ít nhất lúc đó cậu không xem cảnh nam chính ép nữ chính 419 trong truyện người lớn.”“Đúng là vậy thật.”“Vậy ba mẹ cậu phân tích cái gì vậy?”“Không phân tích gì cả, bọn họ không thể hiểu được hạnh phúc của mình nên cuối cùng chỉ nói có thể xem nhưng không được ảnh hưởng đến tam quan và sinh hoạt hằng ngày.”“Với lại chọn phổ cập tình yêu khoa học cho mình, thuận tiện còn nhét cho mình một bát thức ăn cho chó!”Vọng Thư cảm thấy ba mẹ của Quý Ngâm Thu thật sự có thể làm cô kinh ngạc, cô còn phát hiện, thì ra ở trên đời này còn vẫn còn một mối quan hệ ba mẹ con cái tốt như thời gian nghỉ giải lao, Vọng Thư đi đến phòng của tổ ngữ văn và nộp cho giáo viên ngữ văn của mình là Viên Thịnh Dung một tờ giấy xin gia nhập câu lạc bộ phát không nói thật với mẹ mình, cô Viên căn bản không có mời cô tham gia câu lạc bộ. Chỉ là lúc mới khai giảng bà ấy có khen giọng đọc của cô trong trẻo, nhẹ nhàng như là ánh sáng mùa thu xuyên qua hành lang đó, cô thực sự rất thích câu lạc bộ phát thanh này nhưng mà Hà Nguyệt nhất định không đồng ý nên phải đành từ đình ảnh hưởng cô rất lớn, Hà Nguyệt có khả năng khống chế rất mạnh, những thứ cô thích nhưng Hà Nguyệt không thích thì chỉ có thể từ món đồ chơi mà cô muốn, những thứ cô muốn học, không phải cô chưa từng khóc để đòi những cuối cùng chỉ có thể dùng đôi mắt đỏ hoe xin lỗi Hà Thư nhớ lại hồi bé, cảm thấy chính mình xấu hổ và đáng bây giờ không giống nhau, cô có một ít năng lượng giành lấy những đồ mình muốn cho Lăng Việt nhớ trọng hơn là——cô đã phản kháng trong văn phòng của giáo viên bước ra, cô tình cờ gặp Lăng Việt và một cậu nam sinh học lớp bên cạnh nhưng đã quên tên cậu ấy là nam sinh thấy cô hình như nhớ đến vụ việc ồn ào tuần trước, gật đầu với cô rồi quay qua chọc ghẹo Lăng Việt “Kìa, đại ân nhân của mày kìa!”Vọng Thư đã có ý đồ muốn nói chuyện mấy câu với Lăng Việt, nên dừng bước chân, nói chuyện với cậu nam sinh không biết tên kia “Cái gì mà đại ân nhân?”“Mình cảm thấy cậu không có trong câu lạc bộ phát thanh thật quá đáng tiếc.”“Chuyện đó cũng không nên phát triển như vậy.”Trong khi nói, cô liếc nhìn Lăng Việt đang im lặng đứng kế trạng lần này của cậu ấy hình như đã tốt hơn rất nhiều, cậu ấy lại trở thành người con trai ôn hòa ấm áp, lại chủ động nói chuyện với cô “Vẫn nên văn ơn cậu, lớp trưởng lớp hai. Bài văn đó cũng xem như giải vây giúp mình.”Niềm vui sướng khi nộp đơn cho cô chưa hết, cô buột miệng thốt ra một câu “Lăng Việt, cậu có phải đã quên tên mình rồi không? Tại sao mỗi lần gặp mình cậu đều gọi mình là lớp trưởng vậy?”Lời vừa ra khỏi miệng, cô cảm thấy có chút ngơ lời này hình như không có ý khiêu khích, giúp chỉ có thể nặn ra một nụ cười xem như đây là một trò Việt dừng lại, buông lỏng sợi dây quấn quanh ngón tay, thẻ công tác của hội học sinh bay lên giữa không trung.“Mình nhớ mà.” Đôi mắt cậu nghiêm túc nâng lên nhìn Vọng Thư, bóng cô phản chiếu trong con ngươi của cậu, làm người khác cảm giác như mình được tôn trọng “Cậu là Vọng Thư.”“Hi hoà Vọng Thư, mặt trăng, tên này rất hay.”Hi hoà, Vọng Thư, đều là những vị thần mặt trời và mặt trăng của Trung Quốc cổ đại.**Này mình không hiểu lắm nên để sát raw luôn Thư cảm thấy trái tim của mình như bị vuốt ve một chút, toàn bộ máy trong người đều chạy ngược lại, hai bên tai đều nóng cảm thấy mặt mình đã đỏ lên rồi, sợ bị người khác phát hiện nên vội vàng nói một câu có lệ, vội vã rời còn nhỏ, cô đã từng hỏi qua Hà Nguyệt tại sao lại đặt cho cô cái tên này. Lúc ấy, Hà Nguyệt đang dọn dẹp một rương để đồ, nghe xong bà ấy lau cái trán ướt đẫm mồ hôi, đầu ngón tay còn dính chút nước “Bởi vì mẹ hi vọng con có thể là cho mẹ thoải mái, nên gọi là Vọng Thư.”“À?”“À cái gì? Con phải cố gắng nghe lời, đừng làm mẹ lo lắng, biết không?”Người lớn đặt tên cho con của mình nhất định sẽ không qua loa, những lời Hà Nguyệt nói lúc ấy cũng có thể là nói giỡn nhưng bà ấy không biết, chỉ một câu nói thản nhiên của mình cũng đã khiến Vọng Thư khó chịu một lúc giờ nghe được từ miệng Lăng Việt một câu nghĩa rộng như vậy thì khúc mắc trong lòng cô cũng đã tan thành mây ra, tên cô cũng có một ý nghĩa lãng mạn như nam sinh vừa đứng nói chuyện với Vọng Thư xong thì nhìn thấy bóng lưng hốt hoảng của cô, nhỏ giọng nói với Lăng Việt “Người anh em, chắc là người lớp trưởng đó cũng thích mày đó, tao của thấy lỗ tai của cậu ấy đều đỏ.”Lăng Việt nhìn cảnh cáo cậu ta “Đừng nói nhảm.”Anh vừa mới trải qua cảm giác bị người khác đồn thôi, cũng không muốn người khác phải chịu cảm giác nam sinh ngậm miệng, giơ tay đầu hàng. Nếu Ánh Trăng Có Thể Quay LạiTác Giả Xuân Sơn Tái TửuThể Loại Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, HE, vườn trường, nhẹ dài 45 chương + 8 phiên ngoạiEditor Doris, Ying, nhà Kỳ Giản ThiệuLúc học cấp ba, Vọng Thư có thích một người. Cậu ấy rất ấm áp và nhiệt huyết, rất nhiều bạn học nữ lớp khác ngắm cậu ấy qua cửa sổ. Sau đó thì thì thầm to nhỏ với mấy cô bạn bên Vọng Thư sẽ không nói cho ai biết. Cô cất giấu những suy nghĩ của mình, nghiêm túc thích cậu, lặng lẽ nhìn cậu, cố gắng đuổi theo cậu. Nhưng mỗi khi gặp mặt cậu ấy, cô lại chẳng dám ngẩng chưa bao giờ nghĩ đến mình sẽ có hồi mà.Nếu ánh trăng có thể quay lại, thế giới này có lẽ sẽ rất nhẹ nhàng1. Đại cẩu chói loé nhẹ nhàng vs Học bá giấu kỹ tính tình. Song hướng yêu thầm, một người cứu 1v1, ấp ám chữa khỏi hướng nội, ngọt ngào nhưng hơi chua, phiên ngoại là góc nhìn của nam Tên truyện dựa theo từ ngữ trên Yêu sâu sắc,tình yêu và cuộc sống, vườn trường, khóa tìm kiếm Vai chính Vọng Thư, Lăng Việt ┃ Vai phụ Quý Ngâm Thu, Lưu Bác Văn ┃ Tag khác Yêu thầm, chữa câu tóm tắt Chạy về ánh sáng phía trước, anh ở bên cạnh em! Sáng hôm sau, học sinh ngồi ở chỗ khán đài, trên tay cầm giấy và bút, điên cuồng sao chép thông tin đại hội thể dục thể thao trên trang baidu* của điện thoại. Ninh Chu đứng cạnh đại diện môn ngữ văn, điên cuồng nói “Tuy rằng hiện nay tổng điểm lớp ta đứng nhất toàn trường, nhưng như thế thì đã sao chứ, điểm số rất là suýt soát.”“Tổng điểm của A5 chỉ thua chúng ta 2 điểm, 2 điểm đó! Cái khái niệm gì vậy, một tờ thông tin 0,1 điểm. Một tờ giấy được chọn để đọc tuyên truyền lại được 0,5 điểm. Thi đấu đơn, hạng 8 được có 1 điểm, hạng nhất được tới 9 điểm! Rất nhanh sẽ vượt qua lớp chúng ta.”Cậu ta nói rất hùng hồn, rất có khí thế “Vì vậy, trong khi các vận động viên lớp chúng ta đang nỗ lực lăn xả thì mọi người không tham gia thi đấu cũng phải nhanh chóng viết bản tin, viết ra được một bản tin chất lượng!” “Vì lớp của chúng ta mà cống hiến một phần sức lực!”“Mọi người cũng đừng chỉ sao chép ở trang 1 của baidu, chuyển qua hai trang sau rồi hẵng viết tiếp, nếu không người xét duyệt thông tin mà nhìn thấy, ôi trời, mọi người đều sao chép mấy đoạn đầu tiên trong mục tìm kiếm đầu của baidu. Cái này có thể tính điểm sao chứ?” “Chắc chắn không được rồi.”Mọi người một bên múa bút thành văn*, một bên lại cười.*Múa bút thành văn ý chỉ tốc độ viết rất nhanhNinh Chu có vẻ yên tâm mà gật đầu nói “Không tệ, không tệ! Mình lại đi do thám tình hình bên kia tiếp đây.” Vọng Thư chạy từ chỗ A3 đang thi đấu về, thấy Lăng Việt ngồi trên khán đài nhìn cô, cô định đi đến đó thì có một bạn nữ trong lớp đột nhiên thở hổn hển chạy đến, gương mặt hốt hoảng nói “Lớp trưởng, lớp trưởng! Thi Hạo Tồn trật chân rồi!”“Cậu ấy đang ở đâu? Hiện tại có người ở bên cạnh không?” Vọng Thư lập tức bước xuống cầu thang. “Ở chỗ báo danh 200m, có vài bạn trong lớp đang ở đó.”Vọng Thư đi được vài bước lại vòng trở lại, hỏi mấy người trên khán đài “Có ai có nước đá không? Cho mượn tớ xài một chút.”“Tớ!” Có bạn đưa lon cola còn chưa khui rồi nói.“Cảm ơn, buổi chiều trả lại cho cậu.”Đọc Full Tại đó vẫy tay nói “Không cần, không cần, vì dân mà phục vụ thôi!”Lăng Việt ở đằng sau nhân cơ hội đuổi kịp hỏi “Làm sao vậy?”“Chân Thi Hạo Tồn bị thương rồi.”Bọn họ rất nhanh đã chạy đến bên cạnh Thi Hạo Tồn, cô ngồi xổm xuống, kiểm tra chân trái bị thương của cậu ấy, nói “Thử cử động chút xem sao?”Thi Hạo Tồn làm theo lời cô lại ấn vào mắt cá chân của cậu, hỏi “Ấn như vậy có đau không?”“Vẫn ổn.”“Không gãy xương,” Vọng Thư đưa lon coca trong tay cho cậu “Mau chườm nước đá lên, đợi một lát kiếm người đưa cậu đến phòng y tế.” Thi Hạo Tồn vò đầu, nhận được sự chăm sóc của một nhóm người xung quanh như vậy, khiến cậu có chút ngại mà nói “Mình không sao hết, chỉ là bị trật chân thôi mà, mình tự đi đến phòng y tế cũng được mà.”Mọi người đều không đồng ý, lỡ như vết thương nghiêm trọng hơn thì phải làm sao?Lăng Việt nói “Tôi cõng cậu ấy đi, dù sao cũng không xa lắm.”“Không được.” Vọng Thư từ chối ý kiến này “Cậu còn phải đợi thi 1000m, phải giữ thể lực.”“Vẫn còn một tiếng nữa cơ.” Lăng Việt thì thầm nói “Với lại thể lực của mình rất tốt.”Vọng Thư nhìn Việt lập tức giơ tay đầu hàng, ngậm chặt miệng Thư nhìn xung quanh, tìm một người không tham gia hạng mục nào vào buổi sáng “Tiết Trình, cậu có thể giúp mình đến phòng dụng cụ mượn một chiếc xe đẩy nhỏ được không?”Phòng dụng cụ ở phía dưới khán đài, khoảng cách rất gần.“Được thôi, được thôi.”“Này?” Thi Hạo Tồn muốn từ chối, “Dùng xe đẩy nhỏ để đưa mình đi? Như vậy mất mặt lắm?”“Mình nghĩ là chân mình đã ổn rồi, thật đó.”Vọng Thư đe dọa cậu ta “Nếu chân cậu trở nên nặng hơn thì mấy tháng tới cậu đều phải sinh hoạt với xe đẩy đó.”Thi Hạo Tồn “…”Năm phút sau, Thi Hạo Tồn ngồi ở trên băng ghế nhỏ, băng ghế nhỏ được đặt trên xe đẩy nhỏ, tiếng xe đẩy ầm ầm vang lên trên mặt đất, một người một xe một ghế nghẹn khuất trước cái nhìn của bạn học toàn trường bị lôi kéo ra ngoài sân độ rất chậm, nhưng cảm giác tồn tại lại rất lớn, một đường đi qua tất cả đều là tiếng Việt nhìn Vọng Thư đưa lên máy ảnh chụp được cảnh này, cậu “chậc” một tiếng “Thật nham hiểm”Vọng Thư ngạo kiều nâng mặt “Cậu không định nghỉ ngơi dưỡng sức hả?”Lăng Việt ngoan ngoãn đi theo đó vài bước, Quý Ngâm Thu thọc vào người Thẩm Tiệp Cầm đang đứng bên cạnh rồi chỉ vào lỗ tai của cô ấy, Thẩm Tiệp Cầm hiểu ra, đáp lại “Đã thế lại còn bồ cào lỗ tai, anh sợ bà xã’ anh quá, ôi chao ôi ~”…Đại hội thể thao đã kết thúc thành công tốt đẹp, cuối cùng A2 giành được hạng nhất, trở thành nhà vô địch của kỳ đại hội lần này. Lúc tối, khi đang sắp xếp các tấm ảnh, Vọng Thư bỗng nảy ra ý tưởng đầy thú vị và kì quái. Cô vội viết một bài báo tổng kết ngay trong đêm với tựa đề “Cẩm nang Lăng Vân Chí thuở thiếu thời hành trình trở thành người đứng đầu” và đăng lên mạng xã viết tổng hợp vô số khoảnh khắc rực rỡ và đầy màu sắc của các bạn trong lớp tại đại hội thể thao, trong đó có cả bức ảnh của Lăng Việt đẹp trai và hình Thi Hạo Tồn đang ngồi trên chiếc ghế đẩu con con đặt trên chiếc xe đẩy báo rất thú vị và hài hước, hơn nữa cô còn chèn lời giáo huấn vào mỗi buổi sáng của Ninh Chu để làm nhạc nền cho đoạn viết về cậu ấy. Chẳng bao lâu sau, các bạn trong lớp liên tục đăng lại bài viết và bấm like, họ thậm chí còn chia sẻ cho các bạn lớp khác đọc cùng nữa.“Nhìn này! Mau đọc đi!”“Bài này hay bá cháy!”“Chúng tôi không chỉ giành được chức vô địch mà còn có cả một bài báo tóm tắt đầy cảm xúc như thế này đấy!”“Đang ghen tị phải không? Hay đang ngưỡng mộ? Thèm xỉu luôn chứ nhể?”Ninh Chu toàn cắt những đoạn viết về cậu ấy ra, chuyển nó đi khắp nơi trên thế giới và than khóc ầm trời【Ai cũng bảo tôi là thằng này bị điên, chuyên gia gây sự với người khác】【Hóa ra, trong mắt Vọng Thư, tui là một con người năng nổ, nhiệt huyết, tràn đầy năng lượng và truyền cảm hứng! Cậu ấy dành hẳn 217 chữ để khen tui đóoooo, làm tui cảm động tới rơm rớm nước mắt!】[Vọng Thư, bạn hiểu tôi! Hơn trái tim của tôi!]Lăng Việt bình luận ở bên dưới “.”Cô lục lại toàn bộ bài viết, thấy rằng ngoài một bức ảnh của cậu và toàn bộ 27 chữ mà Vọng Thư nói về tức giận dỗ dành một chút mới được.==Nhưng mà ngày hôm sau Vọng Thư đã hối ảnh đẹp trai trong bài viết đã kích thích trái tim của các “fangirl” Lăng Việt trong trường. Từ buổi sáng ngày đó, hầu như mỗi lần tan học đều có tốp năm tốp ba các bạn nữ đến nhìn người còn ngang nhiên ngắm nhìn cậu, rồi nói với đám người bên cửa sổ “Lăng Việt là ai vậy, mình thấy rồi, chắc chắn là người đẹp trai nhất kia kìa”, sau đó hào hứng bàn tán cùng mấy chị em bên người rụt rè nhát gan đi ngang qua, giống như Vọng Thư từng làm, nhanh chóng tìm kiếm bóng dáng của cậu bằng ánh mắt như vô tình và ẩn Thư cúi đầu luyện thư pháp, trong lòng cảm thấy có chút không phục và ghen tị — rõ ràng cô phát hiện ra cậu trước nửa đa phần là bọn họ thích vẻ bề ngoài của cậu, như một cái cây đẹp, như một con ngựa mạnh mẽ, họ thưởng thức khi nghĩ về nó và cảm cô thì giác thích của cô đi kèm với cảm xúc tiêu cực, chẳng hạn như ghen tị, chẳng hạn như lo lắng, chẳng hạn như… cảm giác muốn độc chiếm Thư nằm trên bàn, cô di chuyển đầu bút, chậm rãi viết hai chữ nho nhỏ Lăng nay bọn họ không nói chuyện với nhau nhiều, mỗi khi nói chuyện đều chỉ nói những câu bình thường hay nói thôi, nhưng bầu không khí mập mờ, hay cù cưa cù nhằng giữa họ dường như đột nhiên biến Thư không dám hỏi Lăng yêu ở tuổi thiếu niên giống như một chú ốc sên chậm chạp, rụt rè và nhút nhát, khi có cơn gió nhẹ thoảng qua đám cỏ, chú ta sẽ ẩn mình chờ đợi và ngóng trông thật dũng cảm cùng niềm tin vào bản thân mà chẳng dễ dàng gì có được hay gom được kia sẽ luôn bị phá hủy bởi những thứ tưởng chừng như nhỏ bé, tầm thu dọn các bài viết và đến đài phát nay tâm trạng anh rất tệ, tệ tới nỗi không muốn ăn gì cả Lưu Bác Văn, người có EQ bằng không, cũng nhận ra những thay đổi nhỏ xíu xiu giữa hai người họ. Nhân lúc đang chơi bóng rổ cùng Lăng Việt, anh ta khẽ hỏi “Cậu cãi nhau với Vọng Thư à?”Lăng Việt im lặng một lúc, đáp lại “Tao đã mua một con khủng long nhỏ.”“Sau đó thì sao?”Đọc Full Tại tao không dám tặng cậu ấy.”Một người tự tin đầy mình như Lăng Việt cũng có lúc bị nỗi sợ kìm hãm bước chân lại như thế viên môn hóa lại gọi Lăng Việt và Vọng Thư. Lúc Vọng Thư đứng lên, Tiết Trình lại dẫn đầu ồn ào, khiến lớp học trở nên nhốn Thư đứng đó, không biết người ở ghế sau đang nhìn mình bằng ánh mắt gì, có chút luống cuống, xấu đã nhiều lần cố gắng trả lời các vấn đề, để mọi người yên lặng, nhưng chưa thể thành chuyển trọng lượng của mình sang chân còn lại, giả vờ bình tĩnh nhìn cuốn sách của Việt dựa vào ghế trên, nhìn bóng dáng cô đến thất thần, sau đó cầm cục tẩy lên ném về phía Tiết Trình cách anh nửa lớp Trình “A” một tiếng, che cái ót lại, tức giận quay ra phía sau.“Tập trung học đi.” Giọng của Lăng Việt không lớn, nhưng lại rất khí thế, khiến mọi người lập tức im viên môn hóa Phan Nãi Thành vô cùng hoang mang, vẫn không biết học sinh hăng hái vì cái mà không quan trọng, ông để Vọng Thư tiếp tục trả Full Tại Thư quay đầu nhìn Lăng Việt, cô trấn định tinh thần, tiếp tục trả lời câu giờ học, Phan Nãi Thành gặp được giáo viên chủ nhiệm Viên Thịnh Dung ở cửa văn phương chào hỏi “Này thầy Phan, đúng lúc tôi có chuyện muốn nói với thầy, chiều nay trời mưa, tiết 5 lớp này không học thể dục nữa, anh có sắp xếp gì không?”Phan Nãi Thành gật đầu “Tôi không có ý kiến gì, chỉ sợ mấy em ấy không muốn.”Viên Thịnh Dung nhún vai “Trời muốn mưa mà, đâu thể trách chúng ta được.”“Đúng rồi.” Phan Nãi Thành hỏi, “Cô Viên có gặp tình trạng học sinh trong lớp bỗng nhiên mất trật tự không?”Viên Thịnh Dung vừa nghe liền nhíu mày, tuy cách quản lý lớp của của cô không quá nghiêm khắc, thậm chí có thể nói là rất thoáng, nhưng nếu ảnh hưởng đến học tập, cô sẽ không khoanh tay đứng nhìn “Mất trật tự thế nào vậy? Thầy nói tường tận cho tôi biết với. Mấy đứa nhóc này định bật nóc hả?”“Cũng không nghiêm trọng như vậy, chỉ là tôi không biết tại sao các em ấy lại ồn ào.” Phan Nãi Thành kể lại tỉ mỉ cho cô Thịnh Dung nghe xong đột nhiên cười “Thầy Phan à.”“Hả?”“Anh vẫn còn độc thân hả? Chưa từng yêu đương đúng không?”“Hả…… Không.” Rõ ràng đang nói về học sinh mà, sao lại chuyển sang công kích ông vậy.“Thầy nói chuyện yêu đương đi.”“Nói chuyện yêu đương rồi sẽ hiểu thôi.”Viên Thịnh Dung cười, trở về văn phòng, để lại một mình thầy Phan đứng đó. Thông tin truyện Nếu Ánh Trăng Có Thể Quay Lại Đánh giá từ 0 lượt Bạn đang đọc truyện Nếu Ánh Trăng Có Thể Quay Lại của tác giả Xuân Sơn Tái Tửu. Nhưng Vọng Thư sẽ không nói cho ai biết. Cô cất giấu những suy nghĩ của mình, nghiêm túc thích cậu, lặng lẽ nhìn cậu, cố gắng đuổi theo cậu. Nhưng mỗi khi gặp mặt cậu ấy, cô lại chẳng dám ngẩng chưa bao giờ nghĩ đến mình sẽ có hồi yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Hổ Tế hay Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban.